Về việc người Việt giữ chức Nghị trưởng hội đồng quản hạt Nam Kỳ qua một vài tư liệu báo chí

110  
Tạp chí Nghiên cứu và Phát triển, số 6 (160) . 2020  
TƯ LIỆU  
VỀ VIỆC NGƯỜI VIỆT GIỮ CHỨC  
NGHỊ TRƯỞNG HỘI ĐỒNG QUẢN HẠT NAM KỲ  
QUA MỘT VÀI TƯ LIỆU BÁO CHÍ  
Võ Phúc Toàn*  
1. Vài nét về Hội đồng Quản hạt** (Conseil Colonial de la Cochinchine)  
và Đảng Lập hiến ở Nam Kỳ  
Hội đồng Quản hạt Nam Kỳ được thành lập theo Sắc lệnh ngày 08/02/1880  
của Tổng thống Pháp. Cơ quan này có chức năng tư vấn cho chính quyền thuộc địa  
Nam Kỳ về các vấn đề kinh tế, tài chính, công chính của xứ Nam Kỳ nhưng trừ các  
vấn đề liên quan đến lĩnh vực chính trị. Thành viên Hội đồng bao gồm người Pháp  
và người Việt bầu cử riêng theo các khu vực hành chính.  
Theo Sắc lệnh ngày 08/02/1880, Hội đồng Quản hạt Nam Kỳ bao gồm 6  
thành viên là công dân Pháp (dân chính quốc hay nhập tịch); 6 thành viên người  
châu Á, công dân thuộc địa Pháp; 2 thành viên Hội đồng Tư mật được bổ nhiệm  
bằng sắc lệnh; 2 thành viên của Phòng Thương mại.(1) Ứng cử viên cho bầu cử Hội  
đồng Quản hạt chỉ cần đủ tư cách công dân tròn 25 tuổi, có thời gian sinh sống tại  
thuộc địa ít nhất 2 năm và phải nằm trong danh sách cử tri đoàn. Theo Sắc lệnh  
năm 1880, danh sách bầu cử được lập và duyệt theo Luật ngày 15/3/1849 của nước  
Pháp được tạm thời áp dụng cho Nam Kỳ. Và chức Nghị trưởng Hội đồng Quản  
hạt theo Sắc lệnh năm 1880 do Thống đốc Nam Kỳ chỉ định trong số các thành  
viên của Hội đồng. Tuy không quy định bằng văn bản nhưng việc người Pháp nắm  
giữ chức Nghị trưởng Hội đồng này đã trở thành thông lệ bất thành văn.  
Thành phần nghị viên của Hội đồng Quản hạt cũng có sự thay đổi theo thời  
gian. Đến năm 1910, số lượng thành viên Hội đồng Quản hạt Nam Kỳ có sự thay  
đổi, theo hướng tăng số thành viên người Pháp: “thành phần Hội đồng gồm: 6  
thành viên người Pháp và nhập quốc tịch Pháp; 6 thành viên người châu Á hoặc  
quốc tịch Pháp; 2 thành viên không phải công chức của Hội đồng Tư mật; 2 thành  
viên người Pháp, đại diện của Phòng Thương mại Sài Gòn; 2 thành viên người  
Pháp, đại diện của Phòng Canh nông Nam Kỳ”.(2)  
*
Thành phố Hồ Chí Minh.  
**  
Tên tổ chức này theo nguyên văn tiếng Pháp là Hội đồng Thuộc địa Nam Kỳ. Nhưng đa số báo chí  
đương thời đều gọi là Hội đồng Quản hạt. Để thống nhất với tư liệu báo chí được sử dụng, bài viết này  
dùng tên gọi Hội đồng Quản hạt.  
Tạp chí Nghiên cứu và Phát triển, số 6 (160) . 2020  
111  
Trong Chiến tranh Thế giới lần thứ I (1914-1918), do tình hình chiến tranh,  
hàng hóa từ Pháp sang Đông Dương gặp nhiều khó khăn, người Pháp phải nới lỏng  
hoạt động cho người bản xứ, nền kinh tế thuộc địa có điều kiện phát triển để đáp  
ứng nhu cầu tiêu dùng thiết yếu. Điều này góp phần giúp cho giới thương nhân, kỹ  
nghệ gia, điền chủ người Việt phát triển thực lực về kinh tế. Khi kinh tế dần vững  
vàng, họ bắt đầu đòi hỏi những quyền lợi về chính trị.  
Do được hưởng quy chế thuộc địa, Nam Kỳ là nơi giới doanh nhân, trí thức  
người Việt có điều kiện hoạt động mạnh hơn Bắc Kỳ và Trung Kỳ. Năm 1917,  
trong một phiên họp của Hội đồng Quản hạt, Diệp Văn Cương đã phát biểu đòi cải  
tổ chế độ cai trị ở Nam Kỳ theo hướng mở rộng điều kiện hoạt động cho dân bản  
xứ. Bài phát biểu tập trung vào 6 vấn đề như sau:  
1. Biến đổi làng xã truyền thống thành các đô thị có hội đồng quản lý do dân  
bầu ra;  
2. Xóa bỏ hệ thống quan lại và thay bằng hệ thống quản lý hành chính hiện đại;  
3. Cắt giảm công chức người Việt không quan trọng để tăng lương cho số  
còn lại;  
4. Bổ nhiệm mỗi Tổng một thẩm phán hòa giải;  
5. Mở rộng chế độ nhập Pháp tịch cho người bản xứ;  
6. Mở rộng sự đại diện của người bản xứ trong Hội đồng Quản hạt và thực  
hiện tuyển cử rộng rãi.(3)  
Cũng trong năm này, Nguyễn Phú Khai, một điền chủ ở Bà Rịa đồng thời  
là Tổng lý của hãng Thuận Hòa, đã cùng với Bùi Quang Chiêu thành lập tờ báo  
La Tribune Indigène. Tờ La Tribune Indigène ra đời đã cổ động cho việc thực  
hiện cải cách chế độ cho người bản xứ, nhất là việc người Việt tham gia vào các  
cơ quan chính trị ở Nam Kỳ. Nhóm của Bùi Quang Chiêu, Nguyễn Phú Khai  
đã tập hợp được một số trí thức, nghiệp chủ, điền chủ lớn ở Nam Kỳ cho mục  
tiêu này như Nguyễn Phan Long, Lưu Văn Lang, Trương Văn Bền, Nguyễn Văn  
Sâm, Dương Văn Giáo,… Và vào ngày 17/4/1919, trên manchette báo La Tribune  
Indigène xuất hiện dòng chữ “Cơ quan ngôn luận của Đảng Lập hiến” (Organe du  
Parti Constitutionaliste). Đến ngày 20/10/1926, Đảng Lập hiến được cấp phép hoạt  
động chính thức ở Pháp qua cuộc vận động của nhóm Bùi Quang Chiêu và Dương  
Văn Giáo.(4)  
Đảng Lập hiến đã có những hoạt động tích cực trong chính trường Nam  
Kỳ, nhất là trong cuộc vận động “tẩy chay Khách trú” ở Nam Kỳ vào năm 1919  
và nhanh chóng lan ra cả nước. Một phong trào kêu gọi tẩy chay người Hoa, xây  
dựng sức mạnh kinh tế của người Việt đã được khởi xướng bởi các chủ bút, chủ  
112  
Tạp chí Nghiên cứu và Phát triển, số 6 (160) . 2020  
nhiệm các báo La Tribune Indigène, Lục tỉnh Tân văn,… như Nguyễn Phú Khai,  
Bùi Quang Chiêu, Nguyễn Văn Của, Nguyễn Chánh Sắt, Lê Hoằng Mưu,... Hoạt  
động biểu tình, rải truyền đơn diễn ra ở nhiều nơi với những khẩu hiệu như “Người  
Việt Nam dùng hàng Việt Nam”, “Người Việt Nam không gánh hàng đi đổ sông  
Ngô”,… Ở Bắc Kỳ, những doanh nhân đóng vai trò chủ chốt trong phong trào này  
như Bùi Huy Tín, Bạch Thái Bưởi, Nguyễn Hữu Thu,… Nhiều nơi cuộc tẩy chay  
lại mang khuynh hướng bạo động. Hệ quả của phong trào tẩy chay này đối với  
giới tinh hoa người Việt đã khiến cho Thống đốc Nam Kỳ Georges René Gaston  
Maspéro lo lắng: “Dù có vài diễn biến cho thấy sự khởi đầu của cái gọi là tẩy chay  
bài Hoa đó không biến chất thành một vấn đề nghiêm trọng, rõ ràng là phong trào  
giải phóng kinh tế này cũng chứng tỏ rằng đã tồn tại một nhóm chóp bu chính trị  
người bản xứ mà sức ảnh hưởng của nó đang bắt đầu tác động đến dân chúng.”(5)  
Từ sự thành công này, Đảng Lập hiến ở Nam Kỳ đã nhanh chóng mở rộng  
sức ảnh hưởng của mình, đặc biệt là việc nâng cao vị thế chính trị của người Việt  
tại các cơ quan công quyền ở Nam Kỳ. Trong năm 1921, Đảng Lập hiến thông qua  
tờ La Tribune Indigène đã đấu tranh đòi mở rộng số lượng thành viên người Việt  
trong Hội đồng Quản hạt và cử tri đoàn người Việt. Lúc này, Toàn quyền Đông  
Dương mới sang thay thế Albert Sarraut là Maurice Long cũng mong muốn tiếp  
tục ủng hộ thuyết “Pháp - Việt đề huề” của Sarraut. Maurice Long đã tuyên bố  
trong kỳ họp của Hội đồng Quản hạt năm 1921 rằng sẽ cải tổ Hội đồng Quản hạt  
Nam Kỳ để đáp ứng nguyện vọng của người bản xứ.(6)  
Trước sự vận động của các nhóm tinh hoa người Việt cũng như việc áp dụng  
chiêu bài “Pháp - Việt đề huề”, ngày 09/6/1922, Tổng thống Pháp ban hành sắc  
lệnh cải tổ Hội đồng Quản hạt ở Nam Kỳ. Một trong những cải tổ quan trọng là  
việc tăng số lượng thành viên của Hội đồng lên 24 người, trong đó có 14 người  
Pháp (10 người do bầu cử) và 10 người Việt. Cử tri đoàn người Việt cũng được  
thay đổi theo hướng mở rộng từ 10.000 người lên đến 20.000 người. Về cử tri đoàn  
bầu cử Hội đồng Quản hạt, Sắc lệnh năm 1922 do Tổng thống Pháp ban hành quy  
định thành phần như sau:  
- Chủ đất có đóng thuế điền thổ với mức thuế gốc bằng hoặc cao hơn 20 đồng bạc;  
- Thương nhân và nhà công nghiệp có đóng thuế môn bài ngoại hạng hoặc  
thuộc 6 hạng đầu tiên ít nhất trong thời gian 3 năm;  
- Người có bằng cao đẳng hoặc trung học của chính quốc hoặc của Đông  
Dương, hoặc bằng cao đẳng tiểu học hoặc bằng bổ túc;  
- Thành viên được bầu vào các hội đồng hỗn hợp (Hội đồng Thành phố Sài  
Gòn, Phòng Canh nông và Thương mại) và thành viên hội đồng các tỉnh;  
Tạp chí Nghiên cứu và Phát triển, số 6 (160) . 2020  
113  
- Viên chức làm việc tại Nam Kỳ trong thời gian ít nhất 5 năm, với tư cách là  
nhân viên được ủy thác ngạch công chức cao cấp và trung cấp thuộc các cơ quan  
nhà nước tại thuộc địa;  
- Viên chức cùng ngạch công chức nêu trên được hưởng lương hưu, tiền thù  
lao của phủ và huyện;  
- Chánh tổng, Phó Chánh tổng, ban biện, sung biện và các kỳ hào đương chức  
của mỗi xã;  
- Những người được tặng thưởng huân chương quân sự hoặc quân chương  
chiến tranh.(7)  
Ngoài ra, sắc lệnh cũng nêu rõ, chức vụ Nghị trưởng Hội đồng Quản hạt do  
người Pháp nắm giữ, người Việt có thể nắm giữ chức Phó Nghị trưởng nếu được tín  
nhiệm. Và trong đợt bầu cử Hội đồng năm 1922, Nguyễn Phan Long trúng cử chức  
vụ Phó Nghị trưởng Hội đồng Quản hạt, một thắng lợi lớn của những người Lập  
hiến ở Nam Kỳ. Nhiều công trình nghiên cứu trước đây khi đề cập đến hoạt động  
đấu tranh đòi cải tổ Hội đồng Quản hạt Nam Kỳ của Đảng Lập hiến chỉ dừng lại ở  
sự kiện năm 1922. Tuy nhiên, trong thập niên 1930, những người Lập hiến ở Nam  
Kỳ đã tiếp tục vận động để cải thiện vị thế của người Việt trong Hội đồng Quản hạt.  
2. Về việc vận động để người Việt giữ chức Nghị trưởng Hội đồng Quản hạt  
Sự kiện năm 1922 trong việc cải tổ Hội  
đồng Quản hạt được xem là một thắng lợi  
lớn của những người Lập hiến Nam Kỳ. Tuy  
nhiên, Sắc lệnh năm 1922 cũng cho thấy sự  
phân biệt đối xử khi không để người Việt giữ  
chức vụ Nghị trưởng Hội đồng Quản hạt. Điều  
này phản ánh tâm lý cải cách nửa vời của chính  
quyền Pháp để xoa dịu làn sóng đòi cải cách  
của giới tinh hoa người Việt.  
Từ giữa thập niên 1920, một số trí thức  
người Việt được đào tạo bài bản trong hệ thống  
giáo dục Pháp về nước hoạt động đã khuấy  
động phong trào chính trị người Việt ở Nam  
Kỳ. Không chỉ có báo chí công khai, các cuộc  
bầu cử Hội đồng Quản hạt cũng diễn ra sôi  
nổi. Tiếng nói của các nghị viên người Việt  
mạnh mẽ hơn trước. Bên cạnh các nghị viên  
lâu năm như Bùi Quang Chiêu, Nguyễn Phan  
Chân dung Bùi Quang Chiêu.  
Nguồn: Gouvernement Général de  
L’Indochine. (1943), Souverains et  
Notabilités d’Indochine. IDEO, p.11.  
114  
Tạp chí Nghiên cứu và Phát triển, số 6 (160) . 2020  
Long, Trương Văn Bền, Nguyễn Văn Sâm,… xuất hiện những cái tên mới nổi như  
Tạ Thu Thâu, Phan Văn Hùm, Trần Văn Thạch, Nguyễn Văn Tạo, Trần Văn Khá,  
Vương Quang Nhường,… Trước khuynh hướng này, việc đòi hỏi sự công bằng cho  
vị thế chính trị người Việt một lần nữa được đặt ra.  
Bùi Quang Chiêu, lãnh tụ của nhóm Lập hiến ở Nam Kỳ đã đứng ra kêu gọi  
xóa bỏ điều bất bình đẳng của Sắc lệnh năm 1922. Trong phiên nhóm họp Hội  
đồng Quản hạt Nam Kỳ ngày 11/9/1935, Bùi Quang Chiêu đã đưa ra đề nghị người  
Việt nên được ứng cử chức Nghị trưởng Hội đồng Quản hạt:  
“Người Nam chúng tôi ngày nay đã tấn hóa nhiều, đến nỗi giữa các hội nghị  
ở đây hoặc ở chỗ khác người Nam đã từng chung lưng đấu cật đề huề làm việc với  
người Pháp ngang hàng đồng tài đồng sức, chúng tôi lấy làm vui mừng ngày nay  
được nhập tịch vào cái gia đình người Pháp bởi cái tình luyến ái mà nước Pháp  
đã đối đãi với chúng ta nhiều lần vậy. Theo sự tấn hóa ấy thiết tưởng cái đạo Luật  
1922 ngày nay không hợp thời hợp lẽ nữa. Vậy chúng tôi định xin chính phủ hủy  
bỏ cái đạo luật bất công bằng ấy đi.”(8)  
Đề nghị của Bùi Quang Chiêu đã làm dư luận Pháp - Việt sôi nổi. Tại cuộc  
diễn thuyết ngày 08/10/1935 ở nhà hàng Perroquet, Sài Gòn, một cuộc tranh luận  
nảy lửa đã diễn ra xoay quanh lời đề nghị của Bùi Quang Chiêu. Luật sư người  
Pháp Lefèvre hùng hồn tuyên bố “Annam mà muốn tham dự vào chức Nghị trưởng  
ở Hội đồng Quản hạt, thì thật là đáng thương hại. Phải làm sao cho bên Chánh quốc  
biết rằng ở đây, hai bên Pháp Nam thân thiện lắm. Mà hễ muốn vậy thì Annam phải  
dưới quyền Tây, chứ không phải phản đối trình những kiến nghị như thế đâu.”(9)  
Tiếp đó Bùi Quang Chiêu cũng đăng đàn phản bác lại ý kiến của Lefèvre: “Tôi  
không hiểu tại sao trạng sư Lefèvre nói rằng, nếu có một Nghị trưởng da vàng, thì  
Hội đồng Quản hạt, phải bớt lực lượng. Hãy coi gương nước Pháp: nước Pháp vẫn  
có nhiều ông Tổng trưởng khác màu da (ses Ministres de couleur). Như những ông  
Diagne, Candace đó; nào có làm giảm bớt nhuệ khí của nước Pháp đâu.”(10) Còn  
Trần Văn Thạch lại cho rằng chức Nghị trưởng chỉ quan trọng khi nào quần chúng  
được phổ thông đầu phiếu.(11)  
Dù còn nhiều tranh luận nhưng đề nghị của Bùi Quang Chiêu đã có tác động  
thiết thực. Đặc biệt là trong bối cảnh Mặt trận Bình dân Pháp lên nắm quyền tại  
chính quốc, đã hứa hẹn nhiều cải cách dành cho các xứ thuộc địa. Ngày 01/9/1936,  
Tổng thống Cộng hòa Pháp Albert Leburn ban hành sắc lệnh sửa đổi Sắc lệnh năm  
1922 cho phép người Việt giữ chức Nghị trưởng Hội đồng Quản hạt Nam Kỳ.  
Nhóm nghị viên Pháp và Việt trong Hội đồng Quản hạt Nam Kỳ đã thỏa  
thuận sẽ luân phiên chức Nghị trưởng giữa người Pháp và người Việt theo  
Tạp chí Nghiên cứu và Phát triển, số 6 (160) . 2020  
115  
từng năm. Sau hai năm liên tiếp người Pháp  
làm Nghị trưởng, trong phiên khai mạc Kỳ  
họp Hội đồng Quản hạt ngày 01/9/1938, Bùi  
Quang Chiêu được đa số thành viên hội đồng  
bầu làm Nghị trưởng Hội đồng Quản hạt. Sự  
kiện này được mô tả khá chi tiết trên hai số  
báo Công luận ngày 01/9/1938 và 02/9/1938  
ở Sài Gòn. Tờ Công luận cho biết trong phiên  
nhóm họp không chính thức ngày 31/8/1938,  
09 thành viên hội đồng và bức thư tín nhiệm  
của Nguyễn Phan Long đã đồng lòng đề cử  
Bùi Quang Chiêu giữ chức Nghị trưởng. Nhóm  
nghị viên người Pháp cũng bằng lòng và đi  
đến thỏa thuận cử Bùi Quang Chiêu làm Nghị  
trưởng, Bataille làm Phó Nghị trưởng, Võ Hà  
Tri làm Thư ký, Franchini làm Phó Thư ký.(12)  
Và đến phiên bầu Nghị trưởng trong buổi họp  
chính thức ngày 01/9/1938, Lê Quang Liêm  
Chân dung Thượng Công Thuận.  
Nguồn: Gouvernement Général de  
L’Indochine. (1943), Souverains et  
Notabilités d’Indochine. IDEO, p.88.  
giới thiệu Bùi Quang Chiêu ra ứng cử. Tại phiên họp, nghị viên người Pháp  
Combot cũng có ý kiến:  
“Tôi không quên sự sắp đặt trước của Hội đồng, năm nay ghế Nghị trưởng  
để cho người Nam. Nhưng tôi xin nói trước rằng tôi không chịu cử ông Bùi Quang  
Chiêu, vì ông này là dân Tây, làm quan chức Tây, lại có làm chủ sở theo bực Tây.  
Ông Bùi chính là một người Tây, nên không cử ông. Tôi sẽ bỏ phiếu trắng”.(13)  
Kết quả, Bùi Quang Chiêu được 16/24 phiếu đắc cử Nghị trưởng, 8 phiếu  
trắng.(14) Sự kiện này đã làm giới trí thức, công chức, doanh nhân, điền chủ người  
Việt không chỉ ở Nam Kỳ mà còn cả nước hết sức hồ hởi. Theo báo Tràng An,  
ngày 02/3/1939, nhóm nghị viên Viện Dân biểu Bắc Kỳ và Hội Khai trí Tiến Đức  
ở Hà Nội đã mở tiệc trà hoan nghênh Bùi Quang Chiêu đang ở Hà Nội dự Thượng  
Hội nghị Thuộc địa. Phạm Lê Bổng, Viện Trưởng Viện Dân biểu Bắc Kỳ đã phát  
biểu chúc mừng Bùi Quang Chiêu đắc cử Nghị trưởng Hội đồng Quản hạt Nam  
Kỳ và nói về việc hợp tác Pháp - Việt.(15) Tiếp nối tiền lệ này của Bùi Quang Chiêu,  
trong phiên họp chính thức của Hội đồng Quản hạt ngày 06/6/1939, Hội đồng đã  
bỏ phiếu bầu Nghị trưởng giữa 2 nghị viên người Việt là Thượng Công Thuận và  
Tạ Thu Thâu. Kết quả Thượng Công Thuận giành được 19/24 phiếu, được bầu giữ  
chức Nghị trưởng Hội đồng Quản hạt ở Nam Kỳ.(16) Có thể nói đây là một trong  
những dấu ấn của Bùi Quang Chiêu và Đảng Lập hiến Nam Kỳ trong việc vận  
động cải tổ vị thế chính trị của người Việt thời thuộc địa.  
116  
Tạp chí Nghiên cứu và Phát triển, số 6 (160) . 2020  
3. Lời kết  
Chế độ nghị viện là một hình thức sinh hoạt chính trị mới mẻ ở Việt Nam  
được du nhập cùng với sự xâm lược của chủ nghĩa thực dân Pháp. Việc áp dụng quy  
chế thuộc địa đã giúp Nam Kỳ được hưởng một số điều khoản như lãnh thổ Pháp  
ở chính quốc. Quá trình thay đổi cơ chế nghị viên, cử tri đoàn của Hội đồng Quản  
hạt Nam Kỳ cũng đã cho thấy rõ điều này. Tuy nhiên, là một nghị viện ở xứ thuộc  
địa, Hội đồng Quản hạt ở Nam Kỳ cũng chỉ mang tính chất tư vấn là chủ yếu, thực  
quyền vẫn nằm trong bộ máy chính quyền Thống đốc Nam Kỳ. Cho nên xét về bản  
chất, cơ quan này không thể làm thay đổi chế độ thuộc địa cố hữu ở Nam Kỳ.  
Ở một góc độ khác, từ sau năm 1919, chúng ta có thể thấy được sự chuyển  
biến quan trọng của giới trí thức, nghiệp chủ, điền chủ người Việt ở Nam Kỳ.  
Những thay đổi tích cực về kinh tế đã giúp họ mạnh mẽ hơn, sẵn sàng đòi hỏi  
những quyền lợi chính trị thỏa đáng cho nhân dân bản xứ. Sinh trưởng trong thời  
kỳ thuộc địa, ít nhiều chịu ảnh hưởng của văn hóa Pháp, một số thành viên của  
Đảng Lập hiến Nam Kỳ đã mong muốn đi theo con đường đấu tranh ôn hòa, bất  
bạo động.(17) Họ đã chủ động tranh thủ những dư luận tích cực trong nhân dân và  
chính giới Pháp để đòi hỏi cải tổ. Và những nỗ lực này đã mang những biến đổi  
tích cực cho việc thay đổi vị thế của người Việt trong khuôn khổ chế độ thuộc địa  
Nam Kỳ, đồng thời cũng nhen nhóm cho họ những hy vọng về tinh thần “Pháp -  
Việt đề huề”.  
Nhưng thực tế lịch sử đã cho thấy, suy cho cùng những sự cải tổ chính trị  
của người Pháp cũng chỉ nhằm xoa dịu cơn đấu tranh nhất thời của giới chính trị  
người Việt. Bản chất xâm lược và khai thác thuộc địa của Pháp không bao giờ thay  
đổi. Các cuộc vận động cải tổ chính trị này đã không mang lại thắng lợi cuối cùng  
cho những người Lập hiến. Và đến cuối thập niên 1930, họ càng bị yếu thế trước  
những nhân vật chính trị trẻ tuổi hơn từ Pháp về như Nguyễn An Ninh, Tạ Thu  
Thâu, Nguyễn Văn Tạo, Trần Văn Thạch… Con đường của Đảng Lập hiến và Bùi  
Quang Chiêu đã không thể đi đến chặng đường cuối cùng của mục tiêu giải phóng  
dân tộc nhưng cũng cần có một cái nhìn khách quan, đầy đủ về những nỗ lực của  
họ trong việc cải thiện vị thế của người Việt trong chế độ thuộc địa.  
V P T  
CHÚ THÍCH  
(1) Laffont, Fonssagrives. (1890). Répertoire alphabétique de législation et de réglementation  
de la Cochinchine: Arrêté au 1er janvier 1889. T2, Arthur Rousseau éditeur. Paris, p.602.  
(2) Trung tâm Lưu trữ Quốc gia I. (2013). Tổ chức bộ máy các cơ quan trong chính quyền thuộc  
địa ở Việt Nam qua tài liệu và tư liệu lưu trữ (1862-1945). Nxb Hà Nội, tr.273.  
Tạp chí Nghiên cứu và Phát triển, số 6 (160) . 2020  
117  
(3) R. B. Smith. (1969). “Bui Quang Chieu and the Constitutionalist Party in French Cochinchina  
1917-1930”. Modern Asian Studies, III. 2 (1969), p.134-135.  
(4) D. Hemery. (1975). “Du patriotisme au marxisme: l’immigration Vietnamienne en France de  
1926 à 1930”. Le Mouvement social: bulletin trimestriel de l’Institut Français d’histoire sociale,  
Janvier - Mars 1975, Numéro 90, Les Éditions Ouvrières, p.14. Xem thêm N.K. (1927).  
“L’Assemblée générale du Parti Constitutionnaliste Indochinois”. La Tribune Indochinoise  
(Édition Européenne), No.1, 13/8/1927, p.15.  
(5) Phillippe M.F. Peycam. (2015). Làng báo Sài Gòn 1916-1930. Nxb Trẻ, tr.136.  
(6) Xem thêm Công luận báo, số 507, ngày 27/6/1922, tr.1 và số 510, ngày 07/7/1922, tr.1.  
(7) Trung tâm Lưu trữ Quốc gia I. (2013). Tổ chức bộ máy các cơ quan trong chính quyền thuộc  
địa ở Việt Nam qua tài liệu và tư liệu lưu trữ (1862-1945). Nxb Hà Nội, tr. 361-362.  
(8) Hoàng Sơn. (1935). “Về buổi Hội đồng Quản hạt Nam Kỳ”. Báo Ánh sáng, số 44, ngày  
26/9/1935, tr.1 & 4.  
(9) Hà Thành Ngọ báo, số 2424, 09/10/1935, tr.1.  
(10) Hà Thành Ngọ báo, số 2424, 09/10/1935, tr.6.  
(11) Hà Thành Ngọ báo, số 2424, 09/10/1935, tr.6.  
(12) Công luận báo, số 7793, ngày 01/9/1938. tr.8.  
(13) Công luận báo, số 7794, ngày 02/9/1938, tr.8  
(14) Xem thêm Tràng An báo, số 354, ngày 9/9/1938, tr.2.  
(15) Tràng An báo, số 400, ngày 03/3/1939, tr.2.  
(16) Sài Gòn, số 14142, ngày 07/6/1939, tr.1 và Cochinchine Française. (1939). Procès-verbaux  
du Conseil Colonial (session extraordinaire de 1939). Imprimerie de L’Union, Saigon, p.11.  
Ngoài ra, trong lần bỏ phiếu này, Tạ Thu Thâu được 2/24 phiếu thuận, 1 phiếu trắng.  
(17) Năm 1928, Bùi Quang Chiêu và Dương Văn Giáo đã đến Calcutta dự Đại hội của Đảng  
Quốc đại Ấn Độ đã cho thấy sức hấp dẫn của con đường đấu tranh ôn hòa, bất bạo động  
của Gandhi đối với những nhân vật chủ chốt của Đảng Lập hiến.  
TÀI LIỆU THAM KHẢO  
1. Báo Ánh sáng, số 44, ngày 26/9/1935.  
2. Cochinchine Française. (1939). Procès-verbaux du Conseil Colonial (session extraordinaire  
de 1939), Imprimerie de L’Union, Saigon.  
3. Công luận báo, số 507, ngày 27/6/1922.  
4. Công luận báo, số 510, ngày 07/7/1922.  
5. Công luận báo, số 7793, ngày 01/9/1938.  
6. Công luận báo, số 7794, ngày 02/9/1938.  
7. D. Hemery. (1975). “Du patriotisme au marxisme: l’immigration Vietnamienne en France  
de 1926 à 1930”. Le Mouvement social: bulletin trimestriel de l’Institut Français d’histoire  
sociale. Janvier - Mars 1975, Numéro 90. Les Éditions Ouvrières.  
8. Gouvernement Général de L’Indochine. (1943). Souverains et Notabilités d’Indochine, IDEO.  
9. Hà Thành Ngọ báo, số 2424, 09/10/1935.  
118  
Tạp chí Nghiên cứu và Phát triển, số 6 (160) . 2020  
10. Laffont, Fonssagrives. (1890). Répertoire alphabétique de législation et de réglementation  
de la Cochinchine: Arrêté au 1er janvier 1889. T2, Arthur Rousseau éditeur, Paris.  
11. N.K. (1927). “L’Assemblée générale du Parti Constitutionnaliste Indochinois”. La Tribune  
Indochinoise (Édition Européenne), No.1, 13/8/1927.  
12. Phillippe M.F. Peycam. (2015). Làng báo Sài Gòn 1916-1930. Nxb Trẻ.  
13. Sài Gòn, số 14142, ngày 07/6/1939.  
14. R. B. Smith. (1969). “Bui Quang Chieu and the Constitutionalist Party in French Cochinchina  
1917-1930”. Modern Asian Studies, III. 2 (1969).  
15. Tràng An báo, số 354, ngày 9/9/1938.  
16. Tràng An báo, số 400, ngày 3/3/1939.  
17. Trung tâm Lưu trữ Quốc gia I. (2013). Tổ chức bộ máy các cơ quan trong chính quyền thuộc  
địa ở Việt Nam qua tài liệu và tư liệu lưu trữ (1862-1945). Nxb Hà Nội.  
TÓM TẮT  
Hội đồng Quản hạt là cơ quan tư vấn cho chính quyền thuộc địa ở Nam Kỳ. Từ ngày thành  
lập, cơ quan này bao gồm các thành viên người Pháp và người Việt tuy nhiên ưu thế bao giờ  
cũng nằm trong tay nhóm dân biểu Pháp. Đến những thập niên 1920, 1930, trí thức người Việt  
ở Nam Kỳ dần có tiếng nói và tổ chức nhiều cuộc vận động cải cách Hội đồng Quản hạt. Năm  
1922, số lượng cử tri đoàn và dân biểu người Việt được nâng lên nhưng họ không được giữ chức  
Nghị trưởng Hội đồng Quản hạt. Để xóa bỏ điều bất bình đẳng này, đến cuối thập niên 1930, Bùi  
Quang Chiêu và nhóm dân biểu người Việt đã mở cuộc vận động để người Việt có thể giữ được  
chức Nghị trưởng Hội đồng Quản hạt. Đây là những nỗ lực thay đổi vị thế chính trị của người Việt  
trong chế độ thuộc địa ở Nam Kỳ.  
ABSTRACT  
A STUDY ON THE VIETNAMESE HOLDING THE PRESIDENCY OF COCHINCHINA’S  
COLONIAL COUNCIL THROUGH PRESS MATERIALS  
Colonial Council was an advisory agency of Cochinchine Government. Since establish-  
ing it, the agency’s member included French and Vietnamese councilman but French council-  
man always held ascendant in the Council. In the 1920s and 1930s, Vietnamese intellectuals in  
Cochinchina were more and more active actions and organized movements to change Colonial  
Council. In 1922, the number of Vietnamese electors and councilmen were growth but they could  
not hold the presidency. To cancel this unfair law, at the end of the 1930s, Bui Quang Chieu and  
Vietnamese intellectuals in Cochinchina impelled movement so that Vietnamese could hold the  
presidency of Cochinchina’s Colonial Council. That was an effort to improve the political position  
of Vietnamese in the colonial mode of Cochinchina.  
pdf 9 trang yennguyen 21/04/2022 1400
Bạn đang xem tài liệu "Về việc người Việt giữ chức Nghị trưởng hội đồng quản hạt Nam Kỳ qua một vài tư liệu báo chí", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên

File đính kèm:

  • pdfve_viec_nguoi_viet_giu_chuc_nghi_truong_hoi_dong_quan_hat_na.pdf