Tiểu luận Quy hoạch lãnh thổ du lịch Hoa Lư - Ninh Bình
MỞ ĐẦU
Lí do chọn đề tài
1.
- Từ xa xưa trong lịch sử nhân loại, du lịch đã được ghi nhận như một sở thích,
một hoạt động nghỉ ngơi tích cực của con người. Ngày nay du lịch đã trở thành một
nhu cầu không thể thiếu được trong đời sống văn hóa - xã hội của các nước. Về mặt
kinh tế, du lịch đã trở thành một trong những ngành kinh tế quan trọng và mũi nhọn
của nhiều nước công nghiệp phát triển. Hiện nay, ngành “công nghiệp” du lịch chỉ
đứng sau công nghiệp dầu khí và ô tô. Đối với các nước đang phát triển, du lịch được
coi là cứu cánh để vực dậy nền kinh tế của quốc gia.
- Du lịch là ngành tổng hợp, có mối quan hệ với nhiều lĩnh vực, nhiều ngành kinh
tế - xã hội, trong đó có mối quan hệ chặt chẽ, không thể tách rời với cộng đồng địa
phương (những người dân – chủ nhân của những vùng đất có tài nguyên mà ngành du
lịch đang khai thác và sử dụng).
- Đối với Ninh Bình, du lịch mà tiêu biểu du lịch cộng đồng là một trong những
giải pháp, phương hướng để phát triển kinh tế của tỉnh, đặc biệt là đối với huyện Hoa
Lư.
- Hoa Lư – Ninh Bình là một vùng đất rất giàu tiềm năng du lịch, cả về tài
nguyên thiên nhiên lẫn tài nguyên nhân văn. Các tài nguyên đó hầu hết đều quy tụ gần
các trục đường giao thông, đi lại thuận tiện và không cách xa thủ đô Hà Nội về mặt địa
lý.
- Sự tham gia của cộng đồng địa phương trong các hoạt động du lịch “theo đúng
nghĩa’ (cùng tham gia quản lý, cùng chịu trách nhiệm, cùng chia sẻ quyền lợi…) ở
Hoa Lư mới bước đầu phát triển và vẫn còn ở mức thấp, người dân chỉ chủ yếu tham
gia vào một số khâu không quan trọng, lợi ích kinh tế không thường xuyên và bấp
bênh. Các hình thức tham gia hầu như mang tính chất tự phát, xuất phát từ quy luật
cung – cầu của kinh tế thị trường (người dân thấy có lợi, có thu nhập thì họ làm) trong
khi đó đất canh tác để làm nông nghiệp thì ngày càng bị thu hẹp để sử dụng cho mục
đích du lịch. Do đó, vấn đề việc làm của người dân lại trở nên bức thiết hơn.
- Vấn đề đặt ra đối với du lịch Hoa Lư là cần giúp người dân địa phương tham
gia hoạt động du lịch, cùng vì lợi ích, mục đích chung. Phát triển du lịch cộng đồng
giúp người dân nâng cao chất lượng cuộc sống, nâng cao nhận thức về du lịch, về ý
1
nghĩa bảo vệ tài nguyên môi trường, ý nghĩa của việc tạo ra môi trường nhân văn hấp
dẫn du khách.
2. Phạm vi, đối tượng của đề tài
a. Phạm vi
- Không gian nghiên cứu: Đề tài tiểu luận chủ yếu tập trung nghiên cứu trên địa
bàn 2 xã Ninh Hải và Trường Yên – là nơi có 2 điểm du lịch mang tính quốc gia, quốc
tế: Tam Cốc - Bích Động và cố đô Hoa Lư – Ninh Bình.
b. Đối tượng nghiên cứu:
- Điều kiện tự nhiên, điều kiện kinh tế - xã hội và tài nguyên du lịch (tự nhiên và
nhân văn) để phát triển du lịch cộng đồng của khu du lịch Hoa Lư – Ninh Bình.
- Cộng đồng địa phương chủ yếu ở địa bàn 2 xã Ninh Hải - Trường Yên và một
số xã lân cận tham gia vào hoạt động du lịch.
3. Mục đích, nhiệm vụ của đề tài
a.
Mục đích:
- Nâng cao nhận thức của bản thân cả về mặt lí luận cũng như thực tiễn về Du
lịch cộng đồng và tài nguyên du lịch tại Hoa Lư. Mặt khác, “Dân ta phải biết sử ta”, là
một người con của quê hương, bản thân em rất muốn tìm hiểu sâu, đúng những giá trị
của địa phương. Muốn vậy, cần phải tổ chức nghiên cứu, tìm hiểu vấn đề một cách
nghiêm túc, toàn diện.
- Qua việc tìm hiểu, nghiên cứu sẽ cung cấp nguồn tư liệu nhỏ cho những ai quan
tâm tới nội dung của đề tài.
- Góp phần đưa ra giải pháp phát triển du lịch ở Hoa Lư – Ninh Bình (có thể chỉ
là tham khảo, hoặc ứng dụng.
b.
Nhiệm vụ:
- Tổng quan về cơ sở lí luận, tìm hiểu những nghiên cứu để áp dụng vào thực tiễn
sự phát triển du lịch cộng đồng tại Hoa Lư - Ninh Bình.
- Nghiên cứu những nguồn lực để phát triển du lịch cộng đồng tại đây.
- Đánh giá khả năng phát triển du lịch cộng đồng ở Hoa Lư - Ninh Bình và đưa ra
một số giải pháp nhằm thu hút cộng đồng địa phương vào hoạt động du lịch, khôi
phục, bảo tồn các giá trị văn hóa truyền thống, phát triển du lịch một cách bền vững.
4. Quan điểm, phương pháp nghiên cứu
a.
Quan điểm
2
- Nghiên cứu tất cả thực trạng các nguồn lực phát triển du lịch cũng như lí luận
trong sự vận động phát triển của chính ngành du lịch, các ngành kinh tế - xã hội cũng
như các ngành khoa học du lịch và các ngành khoa học nói chung trong mối quan hệ
biện chứng và theo các quy luật khách quan.
- Phát triển du lịch bền vững
Nghiên cứu phát triển du lịch, đặc biệt là du lịch cộng đồng cần đáp ứng nhu cầu
của thế hệ hiện tại nhưng không làm tổn hại đến khả năng đáp ứng nhu cầu của thế hệ
tương lai, đảm bảo được các mục tiêu, nguyên tắc phát triển bền vững.
b.
Phương pháp nghiên cứu
- Phương pháp khảo sát thực địa và thu thập tài liệu:
- Thực hiện các cuộc khảo sát, thu thập tài liệu, đi theo tour từ Tam Cốc – Bích
Động đến cố đô Hoa Lư; khảo sát tại làng nghề của xã Ninh Hải và Ninh Vân.
- Phương pháp điều tra Xã hội học :
- Trong quá trình nghiên cứu, đã sử dụng các phương pháp điều tra qua:
+ Phỏng vấn trực tiếp các cơ quan có thẩm quyền, các công ty du lịch, UBND xã
cùng một số hộ dân.
+ Phỏng vấn bằng bảng hỏi
- Phương pháp thống kê, lập bảng, xử lý tổng hợp các thông tin, số liệu:
Tìm các thông tin, số liệu tại các cơ sở như Sở du lịch, Sở văn hóa, công ty du
lịch, UBND huyện, xã... sau đó tiến hành chọn lọc, sắp xếp thứ tự, sử dụng các
thông tin cần thiết có liên quan đến đề tài.
- Phương pháp bản đồ, ảnh minh họa:
Thể hiện một cách trực quan những đặc điểm và sự phân bố không gian theo lãnh
thổ của tài nguyên được nghiên cứu, xác định được tour, tuyến.
3
4
MỤC LỤC
MỞ ĐẦU.........................................................................................................................1
Chương 1: Cơ sở lí luận về du lịch cộng đồng................................................................7
1.1 Cộng đồng địa phương:.........................................................................................7
1.1.1 Cộng đồng ............................................................................................................7
1.1.2 Cộng đồng địa phương:........................................................................................7
1.3 Du lịch cộng đồng.................................................................................................8
1.3.1 Khái niệm .............................................................................................................8
1.3.2 Đặc điểm và nguyên tắc của du lịch cộng đồng...................................................8
1.3.3 Các bên tham gia du lịch cộng đồng ....................................................................9
Động và cố đô Hoa Lư. .................................................................................................13
2.1 Các nguồn lực phát triển du lịch ở Hoa Lư.........................................................13
2.1.1 Vị trí địa lý và tài nguyên du lịch tự nhiên.........................................................13
2.2.1 Tổ chức quản lý Nhà nước về du lịch ................................................................20
2.2.2 Vốn đầu tư cho du lịch: ......................................................................................21
2.2.3 Kết cấu hạ tầng phục vụ du lịch: ........................................................................22
2.2.1. Cơ sở vật chất kỹ thuật phục vụ dulịch:..............................................................23
2.2.5 Lao động việc làm:.............................................................................................24
2.2.6 Khách du lịch: ....................................................................................................24
2.2.7 Các tuyến du lịch................................................................................................25
– Bích Động và cố đô Hoa Lư.......................................................................................25
2.3.1 Thành phần tham gia hoạt động du lịch .............................................................25
2.3.2 Hình thức tham gia của người dân .....................................................................26
5
3.1.2 Xu hướng phát triển của du lịch Ninh Bình .......................................................28
3.2 Giải pháp thực hiện .............................................................................................31
3.2.1 Giải pháp về cơ chế chính sách:.........................................................................31
3.2.2 Giải pháp về sản phẩm du lịch: ..........................................................................31
3.2.3 Giải pháp đối với cộng đồng địa phương:..........................................................32
3.2.4 Giải pháp phát triển loại hình du lịch nông nghiệp. ...........................................34
KẾT LUẬN...................................................................................................................35
TÀI LIỆU THAM KHẢO.............................................................................................37
6
CHƯƠNG 1
CƠ SỞ LI LUẬN VỀ DU LỊCH CỘNG DỒNG
1.1 Cộng đồng địa phương:
1.1.1 Cộng đồng
- Cộng đồng là một khái niệm về tổ chức xã hội đã được nhiều nhà nghiên cứu
đưa ra khái niệm với nhiều ngữ nghĩa khác nhau:
- Theo từ điển Tiếng Việt, cộng đồng có nghĩa là “cùng đều nhau, đồng
đều’’.
- Theo J. H Fichter: Cộng đồng là một tập thể người nhất định trên một lãnh thổ
kinh tế, văn hóa bao gồm 4 yếu tố:
+ Tương quan cá nhân mật thiết với những người khác, tương quan này đôi khi
được gọi là tương quan đối mặt, tương quan thân mật.
+ Có sự liên hệ về tình cảm và cảm xúc.
+ Có sự tự nguyện hy sinh đối với những giá trị được tập thể coi là cao cả và có ý
nghĩa.
+ Có ý thức với mọi thành viên trong tập thể.
1.1.2 Cộng đồng địa phương:
- Theo Nguyễn Hữu Nhân: Cộng đồng địa phương là những cộng đồng được gọi
tên như đơn vị làng, bản, xã, huyện... những người chung về lí tưởng xã hội, lứa tuổi,
giới tính, thân phận xã hội. Khái niệm cộng đồng có 2 nghĩa:
+ Là một nhóm dân cư cùng sinh sống trong một địa cực nhất định, có cùng giá
trị và tổ chức xã hội cơ bản.
+ Là một nhóm dân cư có cùng mối quan tâm.
1.2 Mối quan hệ giữa cộng đồng địa phương với hoạt động du lịch
- Điểm du lịch là cấp thấp nhất trong hệ thống phân vị về mặt lãnh thổ, là nơi tập
trung tài nguyên du lịch hay cơ sở vật chất kỹ thuật phục vụ du lịch hoặc kết hợp cả
hai ở quy mô nhỏ. Tài nguyên, môi trường du lịch cùng công trình kỹ thuật, bộ máy tổ
chức quản lý - cán bộ nhân viên, các khách du lịch có mối quan hệ chặt chẽ, qua lại và
mối quan hệ với môi trường kinh tế - xã hội nuôi dưỡng nó.
•Về mặt không gian:
Những hoạt động kinh tế xã hội của dân cư có trước và tồn tại phát triển đồng
thời với hoạt động du lịch. Không gian du lịch và không gian kinh tế - văn hóa - xã hội
7
của cộng đồng địa phương không tách biệt mà có mối quan hệ tác động qua lại. Nếu
biết vận dụng, khai thác, quản lý tốt, hợp lý sẽ là những nguồn lực quan trọng có tác
động tích cực không chỉ giúp phát triển du lịch mà còn là động lực phát triển kinh tế,
văn hóa, xã hội, góp phần vào việc xóa đói giảm nghèo, bằng cách tổ chức cho cộng
đồng địa phương tham gia vào hoạt động du lịch. Hơn nữa, du lịch cũng như nhiều
ngành kinh tế khác có sự thay đổi theo thời gian, luôn hướng tới mục tiêu phát triển
bền vững về kinh tế, môi trường sinh thái, văn hóa, xã hội.
•Về mặt tài nguyên:
- Du lịch là một trong những ngành có sự định hướng tài nguyên rõ rệt. Tài
nguyên du lịch ảnh hưởng trực tiếp đến tổ chức lãnh thổ của ngành du lịch, đến cấu
trúc và chuyên môn hóa của vùng du lịch. Quy mô hoạt động du lịch của điểm, khu,
vùng... được xác định trên cơ sở khối lượng nguồn tài nguyên du lịch, quyết định tính
mùa vụ, tính nhịp điệu của dòng khách du lịch. Sức hấp dẫn của vùng du lịch phụ
thuộc nhiều vào tài nguyên du lịch.
1.3
1.3.1 Khái niệm
- Du lịch cộng đồng hay du lịch dựa vào cộng đồng đang được biết đến như các
Du lịch cộng đồng
nguyên tắc, giải pháp phát triển bền vững.
Ngày nay, du lịch cộng đồng được hiểu là một cộng đồng địa phương tham gia
vào các hoạt động kinh doanh du lịch.
Theo quỹ bảo tồn thiên nhiên thế giới WNF: Du lịch cộng đồng là loại hình du
lịch mà ở đó cộng đồng địa phương có sự kiểm soát và tham gia chủ yếu vào sự phát
triển và quản lý hoạt động du lịch và phần lớn lợi nhuận thu được từ hoạt động du lịch
được hoạt động du lịch giữ cho cộng đồng.
1.3.2 Đặc điểm và nguyên tắc của du lịch cộng đồng
1.3.2.1. Đặc điểm của du lịch cộng đồng
- Du lịch cộng đồng là loại hình du lịch mà cộng đồng dân cư là những người
được tham gia ngay từ đầu và trong suốt quá trình phát triển du lịch: từ khâu nghiên
cứu, lập dự án quy hoạch phát triển du lịch, tham gia với vai trò quản lý và quyết định
các vấn đề phát triển du lịch, triển khai các hoạt động kinh doanh, cung cấp các sản
phẩm du lịch phục vụ du khách. Họ giữ vai trò chủ đạo phát triển và duy trì các dịch
8
vụ. Hoạt động này có tính đến hiệu quả và chịu sự điều tiết của các quy luật kinh tế thị
trường.
- Địa điểm tổ chức phát triển du lịch dựa vào cộng đồng diễn ra tại nơi cư trú
hoặc gần nơi cư trú của cộng đồng địa phương.
- Du lịch cộng đồng có nghĩa là giao quyền cho cộng đồng, cộng đồng được
khuyến khích tham gia và đảm nhiệm các hoạt động du lịch và bảo tồn tài nguyên.
- Phát triển du lịch cộng đồng, phải đảm bảo sự công bằng trong việc chia sẻ
nguồn lợi từ thu nhập du lịch cho cộng đồng và các bên tham gia.
- Phát triển du lịch cộng đồng, góp phần làm đa dạng hóa các ngành kinh tế trong
khi vẫn duy trì và phát triển các ngành kinh tế truyền thống.
- Du lịch cộng đồng còn bao gồm các yếu tố trợ giúp, tạo điều kiện của các bên
tham gia trong đó vai trò của các tổ chức chính phủ, phi chính phủ, các cấp quản lý
Nhà nước, Ban quản lý...
1.3.2.2 Các nguyên tắc phát triển du lịch cộng đồng
- Các loại hình du lịch dựa vào cộng đồng thực chất là các loại hình phát triển du
lịch bền vững, có trách nhiệm với tài nguyên môi trường cũng như sự phát triển của
cộng đồng – chủ thể của các hoạt động du lịch và nguồn lợi từ các hoạt động này là
hướng vào cộng đồng. Vì thế, khi phát triển du lịch cộng đồng cần thực hiện các
nguyên tắc sau:
+ Thừa nhận, ủng hộ và thúc đẩy mối quan hệ sở hữu của cộng đồng về du lịch.
+ Lấy ý kiến của các bên tham gia, tôn trọng ý kiến của cộng đồng, bảo đảm
những kiến nghị của cộng đồng được chuyển đến những người có trách nhiệm xem xét
và giải quyết.
1.3.3 Các bên tham gia du lịch cộng đồng
a. Cộng đồng địa phương:
- Hoạt động du lịch cộng đồng hướng tới nhấn mạnh yếu tố cộng đồng và vì mục
tiêu phát triển cộng đồng và bảo tồn, do vậy cộng đồng địa phương là yếu tố hàng đầu.
- Cộng đồng địa phương là nhân tố hình thành, nuôi dưỡng, bảo tồn, phát huy các
giá trị văn hóa bản địa: nghệ thuật kiến trúc trang trí nhà, nghệ thuật sản xuất hàng thủ
công mỹ thuật truyền thống, nghệ thuật ẩm thực, văn hóa ứng xử, lễ hội, văn hóa dân
gian, văn hóa nghệ thuật truyền thống, tôn giáo tín ngưỡng...
b. Chính quyền địa phương :
9
Là người dược cộng đồng địa phương tín nhiệm, bầu ra và đại diện cho cộng
đồng. Họ là những người lãnh đạo, có vai trò tổ chức và quản lý, tăng cường sức mạnh
đoàn kết tập thể của cộng đồng, đặc biệt phát huy tiềm năng, thế mạnh của cộng đồng
trong mọi hoạt động kinh tế, văn hóa, xã hội của cộng đồng theo các chủ trương,
đường lối của nhà nước và pháp luật, là cầu nối giữa cộng đồng với thế giới bên ngoài.
c. Các tổ chức, các nhà tài trợ, các tổ chức thuộc chính phủ và phi chính phủ, các
nhà khoa học...
- Là nhân tố hỗ trợ cộng đồng về việc lập dự án quy hoạch, phát triển du lịch, tài
chính, vốn, kỹ thuật, kinh nghiệm và cơ chế chính sách để phát triển du lịch cộng
đồng…
d. Các doanh nghiệp lữ hành và dịch vụ du lịch:
- Là cầu nối giữa khách du lịch với cộng đồng, giữ vai trò môi giới trung gian để
bán sản phẩm du lịch cho cộng đồng và cung cấp một phần sản phẩm du lịch mà cộng
đồng chưa cung ứng đủ, đảm bảo cho sự đa dạng và chất lượng cho sản phẩm du lịch.
e. Khách du lịch:
- Là yếu tố cầu du lịch.
1.3.4 Vai trò của cộng đồng địa phương trong hoạt động du lịch
- Góp phần bảo tồn, phát huy các giá trị của tài nguyên du lịch, hoạt động du lịch.
- Góp phần đa dạng hóa, nâng cao chất lượng sản phẩm du lịch và hạ giá thành
sản phẩm du lịch..
1.3.5 Những tác động của hoạt động du lịch cộng đồng
a. Tác động tích cực:
+ Đến kinh tế:
- Tạo ra thu nhập cho cộng đồng từ sự chi trả của khách qua việc xuất khẩu tại
chỗ; tạo thị trường đầu ra cho sản phẩm, kích thích, thúc đẩy các ngành kinh tế truyền
thống phát triển.
- Phát triển kết cấu hạ tầng, tăng thêm nguồn thu cho ngân sách địa phương qua
việc sử dụng vốn đầu tư, viện trợ, sự giúp đỡ về công nghệ và kinh nghiệm cho phát
triển kinh tế.
+ Đến chính trị:
- Qua việc người dân tham gia vào các hoạt động du lịch cũng như các hoạt động
chung khác sẽ nâng cao quyền dân chủ, tăng quyền lực quyết định cho cộng đồng.
10
- Đảm bảo quyền làm chủ trong quản lý tài nguyên và hưởng các nguồn thu nhập
từ hoạt động du lịch.
+ Văn hóa – xã hội:
- Tăng cường giao lưu văn hóa, nâng cao nhận thức, tạo ra sự bình đẳng giới,
khuyến khích việc thực hiện quyền trẻ em, giảm được những hủ tục.
- Nâng cao chất lượng cuộc sống, chất lượng dịch vụ, kết cấu hạ tầng.
+ Tài nguyên, môi trường:
- Khuyến khích bảo tồn, tôn tạo các nguồn tài nguyên môi trường, tài nguyên văn
hóa – lịch sử và tự nhiên.Khai thác tài nguyên có hiệu quả, hợp lý hơn….
b. Tác động tiêu cực:
+ Kinh tế:
- Đòi hỏi vai trò lãnh đạo, quản lý đối với chi phí vận hành cao hơn.
- Lợi nhuận thu được chỉ có thể làm lợi cho một số người hoặc chảy máu các
nguồn lực và thu nhập cho nhiều công ty du lịch.
- Gia tăng tình trạng lạm phát giá cả đất đai nhà ở, dịch vụ hàng hóa.
- Suy giảm ngành nghề truyền thống.
+ Văn hóa – xã hội:
- Thu hút khách du lịch – những người có lối sống và quan niệm khác lạ, làm
thay đổi các giá trị truyền thống, xung đột với truyền thống văn hóa bản địa.
Cư dân địa phương phải chia sẻ nguồn tài nguyên với người ngoài địa
phương.
Gia tăng mối bất hòa giữa những người được hưởng lợi từ du lịch và
không được hưởng lợi, trong nhiều trường hợp người dân chỉ được tham gia
những công việc vất vả, có thu nhập thấp, trở thành người làm thuê, bị bóc lột, sự ràng
buộc họ hàng bị rạn nứt.
Làm gia tăng tệ nạn xã hội, tăng khoảng cách giàu nghèo.
c. Về môi trường:
- Việc phát triển du lịch thiếu quy hoạch sẽ làm thay đổi, giảm thiểu chất lượng
tài nguyên, môi trường tự nhiên – văn hóa.
- Kết cấu hạ tầng nhanh chóng xuống cấp.
11
1.3.6 Các loại hình du lịch có nhiều sự tham gia của cộng đồng
1.3.6.1 Du lịch sinh thái
Bao gồm:
+ Du lịch tham quan nghỉ dưỡng;
+ Du lịch đi bộ (checkingtour);
+ Du lịch leo núi;
+ Du lịch làng bản;
+ Du lịch tham quan hồ và biển;
+ Du lịch sông nước;
+ Du lịch nghỉ dưỡng chữa bệnh…
1.3.6.2 Du lịch văn hóa
Bao gồm:
+ Du lịch tham quan các di tích lịch sử văn hóa
+ Du lịch làng bản
+ Du lịch lễ hội
+ Du lịch làng nghề
+ Du lịch chữa bệnh nghỉ dưỡng
+ Du lịch tâm linh
+ Du lịch sinh thái nhân văn
+ Du lịch nghiên cứu,.
1.3.6.3 Du lịch Homestay
- Là một loại hình du lịch cộng đồng, dành cho các đối tượng khách thích được
trải nghiệm cuộc sống cùng với các hộ gia đình tại nhà của họ, nhằm tìm hiểu về cộng
đồng và phong cách sống của người dân địa phương cũng như nâng cao hiểu biết về
điều kiện tự nhiên và những nét văn hóa đặc sắc thông qua các hộ gia đình đó.
1.3.6.4 Du lịch bền vững
- Phát triển bền vững đã trở thành mục tiêu phát triển kinh tế xã hội của toàn
nhân loại trong thế kỷ XXI. Phát triển du lịch bền vững trở thành xu hướng và mục
tiêu phát triển ngành kinh tế du lịch của nhiều quốc gia trên thế giới cũng như Việt
Nam trong hiện tại và tương lai.
12
CHƯƠNG 2
NGUỒN LỰC VA THỰC TRẠNG HOẠT DỘNG DU LỊCH CỘNG DỒNG TẠI
TAM CỐC - BICH ĐỘNG VA CỐ DO HOA LƯ.
2.1
Các nguồn lực phát triển du lịch ở Hoa Lư
2.1.1 Vị trí địa lý và tài nguyên du lịch tự nhiên.
2.1.1.1 Vị trí địa lý:
- Hoa Lư là mảnh đất nằm ở phía Nam của tỉnh Ninh Bình với diện tích
139,7km2, có hai danh thắng nổi tiếng là Tam Cốc - Bích Động và cố đô Hoa
- Phạm vi địa giới khu du lịch Tam Cốc - Bích Động được xác định trong quy
hoạch khoảng 400ha, thuộc địa phận xã Ninh Hải huyện Hoa Lư, một phần thuộc xã
Sơn Hà huyện Nho Quan, xã Yên Sơn thị xã Tam Điệp tỉnh Ninh Bình. Tam Cốc cách
Hà Nội - trung tâm kinh tế, văn hóa du lịch của cả nước khoảng 100km; cách thành
phố Ninh Bình 7km, lại gần quốc lộ 1A - trục đường giao thông đường bộ, đường sắt
của cả nước, có đường quốc lộ 10, đường 21, lại rất gần với các khu du lịch như:
Quảng Ninh, Hải Phòng… Đây là vị trí rất thuận lợi cho phát triển du lịch nói chung
và du lịch cộng đồng nói riêng, giúp người dân có thể tham gia vào hoạt động vận
chuyển.
- Cố đô Hoa Lư trước đây rộng khoảng 300ha, được bao bọc quanh bởi hàng loạt
núi đá vòng cung, cảnh quan hùng vĩ. Sử cũ cũng miêu tả chấm phá tự nhiên của kinh
đô Hoa Lư như sau: “Hoa Lư là nơi núi non trùng điệp. Núi trong sông, sông trong
núi. Căn cứ thủy bộ rất thuận tiện. Sau lưng là rừng, trước mặt là đồng bằng, xa nữa là
biển cả… Nơi đây non sông tráng lệ, phong thủy hài hòa, xứng đáng chọn để dựng đô
được”.
2.1.1.2. Địa hình, địa chất:
•Hoa Lư:
- Hoa Lư có núi, sông kỳ vĩ, thơ mộng nổi tiếng, với nhiều hang động. Cái tên
Hoa Lư đầu tiên cũng là tên: động Hoa Lư.
- Theo thống kê, Hoa Lư có khoảng 18 hang động đẹp, điển hình là hang động
Thiên Tôn, động Am Tiêm, Liên Hoa …
•Tam Cốc - Bích Động:
- Cấu trúc địa chất của khu vực Tam Cốc – Bích Động được xem như là khối đá
vôi tách ra từ dải đá vôi Lai Châu – Thanh Hóa. Nó có quy mô phân bố rộng dạng
13
vòng cung, được hình thành do quá trình kiến tạo của đới sông Đà. Trên mặt cắt địa
chất cấu tạo của khối đá vôi Ninh Bình, đá vôi Tam Cốc - Bích Động là một nếp lõm.
Do vậy, cảnh quan ở đây được kết hợp thi vị giữa núi, sông, rừng cùng nhiều
hang động. Đặc biệt, địa hình Tam Cốc – Bích Động còn nổi bật với các thung, nơi có
sự đa dạng sinh học nằm xen lẫn với các dãy núi rất thuận lợi để phát triển các loại
hình du lịch sinh thái như: Thung Nắng, thung Hải Nham, thung Một, thung Ao Mép,
thung Thầy, thung Hang Vạng…
- Kiểu địa hình độc đáo của Tam Cốc - Bích Động là kiểu địa hình kars, mệnh
danh là “Vịnh Hạ Long cạn”. Hiện tượng nổi tiếng này được tác giả H.Wissan và J.
Silar trình bày một cách khoa học bằng các bản ảnh về Hạ Long, liên tưởng đến toàn
bộ khối đá vôi Hoa Lư, Ninh Bình và các vùng phụ cận trước đây triệu 400 năm –
trước thời kỳ biển thoái, là một Hạ Long “cạn” ngày nay.
- Các hang động ở Tam Cốc - Bích Động rất phong phú về hình thái và chủng
loại. Mỗi hang đều có những sắc thái riêng.
2.1.1.3 Khí hậu
- Khu vực này có khí hậu nhiệt đới ẩm gió mùa, có mùa đông lạnh, phù hợp với
chế độ hoàn lưu chung của khu vực. Ở vùng này, gió thổi theo hai hướng chủ yếu của
2 mùa: Đông và Hè. Trong mùa đông (9 – 2), hướng gió thịnh hành ở đây là bắc với
tần suất giao động từ 26% - 42 %, sau đó là hướng tây bắc trong nửa đầu mùa đông
với tần suất 10% - 11% và hướng đông nam với tần suất 10 %- 16% trong nửa cuối
mùa đông.
2.1.1.4 Thủy văn
- Khu vực này được điều tiết bởi các con sông trong vùng như sông Ngô Đồng,
sông Sào Khê, sông Vân... nên chế độ thủy triều có nhiều lúc biến động. Tuy nhiên,
mức độ ảnh hưởng không nhiều do cấu trúc địa hình các dãy núi đá, các thung và hang
động xen kẽ nên tác động của thủy triều đối với việc đi lại của du khách trên các con
sông, lạch là không lớn vào mùa lũ.
2.1.1.5 Sinh vật
Thảm thực vật ở Tam Cốc - Bích Động khá đơn giản, chủ yếu là các kiểu thảm
thực vật bị tác động mạnh mẽ của con người như trảng cây bụi trên đá vôi, trảng cỏ
chịu ngập, các quần xã thủy sinh. Ngoài ra còn có một bộ phận thảm cây trồng như cây
trồng ở các quần cư lúa nước.
14
2.1.1.6 Các điểm phong cảnh tự nhiên
- Tam Cốc
- Bích Động
- Suối Tiên
- Động Tiên
- Hang Thung Thày (Xuyên thủy động)
- Động Thiên Hương:
=> Huyện Hoa Lư – Ninh Bình là địa phương có cảnh quan thiên nhiên hùng vĩ,
thơ mộng, hoang sơ, có sự kết hợp giữa cảnh quan tự nhiên và các di tích lịch sử văn
hóa. Đặc biệt, có hệ thống hang động phong phú về hình thái, núi non trùng điệp xen
kẽ với các thung ngập nước, các dòng chảy, thảm thực vật với những cây thấp và cao
trung bình phủ kín chân núi, sườn núi. Tại khu thung Hải Nham, công ty TNHH
Doanh Sinh đã tiến hành khai thác mang lại nhiều hiệu quả cả về kinh tế và môi
trường. Do đó tại đây có thể phát triển nhiều loại hình du lịch dựa vào cộng đồng: du
lịch tham quan, du lịch sinh thái, du lịch leo núi, du lịch văn hóa, thiết kế được nhiều
tour tuyến du khảo đồng quê.
2.1.2 Tài nguyên du lịch nhân văn và điều kiện kinh tế - xã hội:
2.1.2.1 Tài nguyên du lịch nhân văn
Bao gồm hệ thống các đình, chùa, đền, làng nghề, lễ hội, phong tục tập quán, ẩm
thực…
•Các di tích lịch sử, văn hóa:
+ Chùa Bích Động:
- Chùa Bích Động được xây dựng bên sườn núi Bích Động, thuộc địa phận thôn
Đàm Khê, xã Ninh Hải. Tương truyền, dưới thời vua Lê Lợi có hai vị hòa thượng pháp
danh là Chí Kiên và Chí Thể, một người quê ở Vọng Doanh, một người quê ở Đông
Xuyên, hai người kết nghĩa làm anh em, cùng nhau đi khắp nơi trong nước để truyền
bá đạo. Khi tới đây thấy phong cảnh đẹp, họ tiến hành sửa sang động phủ, quyên giáo
làm chùa để tu hành.
- Chùa Bích Động là một công trình kiến trúc cổ, xây dựng bằng gỗ lim, mái lợp
ngói mũi hài, các góc mái đầu đao đều cong vút, chùa được xây dựng theo kiểu chữ
“Tam”, ba tòa không liền nhau, tam cấp dọc theo sườn núi Bích Động tạo thành ba
ngôi chùa: chùa Hạ, chùa Trung và chùa Thượng.
15
- Chùa Hạ được xây dựng theo kiểu chữ “Đinh ”. Mái chùa gồm 2 tầng, 8 mái. Ở
gian giữa Tiền đường có treo bức đại tự bằng chữ Hán “Mạo cổ thần thánh”, có nghĩa
là dáng dấp ngôi chùa xưa nay thiêng lắm.
- Chùa Trung có kiến trúc bán mái phía ngoài; một nửa nằm trong hang; một nửa
lộ thiên. Chùa Trung có kiến trúc kiểu chữ “Đinh”, hai tầng mái. Từ gian bên phải
trong Tiền đường chùa Trung theo cửa hậu, leo 21 bậc đá là tới động Tối (Bích Động).
Ngay cửa động có treo một quả chuông lớn đúc năm 1707 niên hiệu Vĩnh Thụy thứ hai
triều vua Lê Dụ Tông.
- Chùa Thượng còn gọi là chùa Đông (vì chùa quay hướng đông). Chùa có hai
gian được xây theo kiểu nhà dọc bằng đá phiến, phía trong tựa vào núi đá. Từ trên
chùa - Thượng, du khách có thể ngắm nhìn một phần quang cảnh của Hoa Lư, đó là
núi Chồng Sách, núi Voi, năm ngọn núi bao quanh chùa Bích Động là “Ngũ nhạc
sơn”.
+ Đền Thái Vi: ..
- Chức năng chính của đền là để tưởng nhớ các vua Trần đã lập hành cung Vũ
Lâm và sau khi các ông băng hà, nhân dân thôn Văn Lâm đã xây dựng đền Thái Vi
trên nền đất cũ trước đây vua Trần Nhân Tông đã xây dựng am Thái Vi. Gọi là am
Thái Vi vì đó là nơi Hoàng đế nhà Trần xuất gia. Đền Thái Vi được xây dựng theo
kiểu “Nội công ngoại quốc”; phía ngoài nghi môn có đặt một đôi ngựa bằng đá xanh
nguyên khối; trước đền có giếng ngọc xây bằng đá xanh. Qua nghi môn phía bên phải
là gác chuông hai tầng mái song song đăng đối xây theo kiểu “chồng Diềm”. Gác
chuông có treo một quả chuông đúc từ năm 1689.
- Từ sân Rồng bước qua theo bậc đá có độ cao 1,2 m là tới Ngũ Đại Môn (5 cửa
lớn), có 6 hàng cột đá tròn đều được trạm khắc nổi Long Phượng chầu vào chính điện.
- Qua năm cửa lớn là tới 5 gian Bái đường, cũng có 6 cột đá vuông trạm khắc nổi
Long, ly, quy phượng, cá chép hóa rồng. Gian giữa bái đường có treo bức hoành phi
lớn, sơn son thiếp vàng có bốn chữ Hán: “Long đức chính cung”.
- Trong cung Khám của chính điện, ở giữa là tượng Trần Thánh Tông, bên phải
là hoàng hậu Thuận Thiên - vợ của vua Trần Thái Tông. Tại đây còn thờ bài vị của vua
Trần Nhân Tông, Trần Anh Tông. Như vậy, đền Thái Vi là nơi thờ 4 đời vua Trần.
+ Cố đô Hoa Lư: …
16
Theo như “Nguyễn Trãi toàn tập” thì trước đây Hoa Lư có tên là Đại Hoàng, rồi
sau là phủ Trường Yên, sau này là Hoa Lư.
Hoa Lư là vùng “quá độ” giữa Giao Châu (đồng bằng Bắc Bộ) và Ái Châu (đồng
bằng Thanh Hóa). Đất Thanh Hoa ngoại (Ninh Bình ngày nay) là vùng trung gian giữa
lưu vực sông Hồng và lưu vực sông Mã. Từ văn minh Đông Sơn đến văn minh Đại
Việt….
- Giá trị lịch sử:
+ Kinh đô Hoa Lư có một vai trò lịch sử vô cùng đặc biệt dù chỉ tồn tại trong nửa
non thế kỷ. Vị hoàng đế đầu tiên của nước Việt thống nhất “nhờ có tài năng sáng suốt
hơn người, dũng cảm mưu lược nhất đời, đương lúc nước Đại Việt ta không có chủ,
các hùng trưởng cát cứ, một phen cất quân mà mười hai sứ phục hết _ Vua mở nước
dựng đô, đổi xưng Hoàng đế, đặt trăm quan, lập sáu quân, chế độ gần đủ, có lẽ ý trời
vì nước Việt ta mà sinh bậc Thánh triết” (nhà sử học Lê Văn Hưu). Hoa Lư thực sự là
một kinh thành Tràng An trên đất Việt mà ở đó “mọi thứ đều thuần Việt”. Cũng từ
Hoa Lư độc lập, thống nhất, Lý Công Uẩn đã phóng tầm mắt ra bốn phương để tìm ra
vị trí thành Thăng Long rộng rãi, bằng phẳng, tạo ưu thế nhiều hơn trong việc ổn định
chính trị, phát huy văn hiến, mở mang kinh tế. Từ Hoa Lư đến Thăng Long là sự
chuyển dời tất yếu của lịch sử. Những giá trị ở Hoa Lư đều được kế thừa và phát triển
rực rỡ tới Thăng Long.
- Các lễ hội:
+ Lễ hội đền Thái Vi: …
Từ xa xưa, cứ đến ngày 14 – 3 âm lịch, lễ hội đền Thái Vi lại được tổ chức. Đây
được liệt vào hàng “quốc gia tế lễ”. Lúc đó nhà vua lệnh cho các quan trong triều từ
Kinh đô về đền Thái Vi tế lễ. Ban tế là các quan trong triều, chủ tế là một vị hoàng
thân trong triều do vua chỉ định.
+ Lễ hội Trường Yên: …
- Lễ hội Trường Yên được diễn ra vào 8 – 3 đến 10 – 3 âm lịch. Đặc biệt từ năm
1993 trở lại đây, lễ hội Trường Yên – Hoa Lư đã được nhân dân địa phương khôi phục
hoành tráng và hấp dẫn du khách khắp miền đất nước. Hội diễn lại tích “Cờ lau tập
trận” và vì vậy hội Hoa Lư còn được gọi là hội Cờ lau. Tham gia cuộc rước trong hội
cờ lau gồm khoảng 100 em trai 14 – 16 tuổi, mạnh khỏe, chia hai phe, trong đó chọn
một em đóng vai Đinh Bộ Lĩnh. Tất cả ăn mặc giả mục đồng, đầu chít khăn đỏ, khăn
17
xanh, chân quấn xà cạp nâu, tay cầm cờ lau. Thoạt đầu tất cả tập trung tại Trường Yên,
rước Đinh Bộ Lĩnh bằng kiệu tay qua sông Hoàng Long đến làng Uy Viễn. Hội làng
Uy Viễn khá nhộn nhịp. Theo tiếng trống, đoàn cờ lau múa quanh kiệu của Đinh Bộ
Lĩnh những động tác dàn quân tập trận, khi đội này tiến, khi cơ khác lui, khi sang
ngang, khi dừng… Đinh Bộ Lĩnh mặc áo hoàng bào có 3 con trâu đan bằng khung tre
dán giấy to bằng trâu thật…trình diễn lại nhiều chi tiết trong truyền thuyết. Hiện nay,
trong hội còn có cuộc thi giọng hát chèo hay, thi đấu vật, bóng chuyền, cờ tướng, trưng
bày sinh vật cảnh, trưng bày giới thiệu di tích lịch sử, khảo cổ học kinh đô Hoa Lư, tổ
chức cuộc thi “Người đẹp cố đô”
+ Con người:
- Hoa Lư trước là khu vực cư trú của đồng bào Mường. Theo năm tháng, sự hòa
huyết, sinh sống giữa người Kinh và người Mường đã tạo nênn con người Hoa Lư hiện
nay. Vốn là những con người thuần nông, hiền lành, chất phác, hiếu
khách, giàu truyền thống cách mạng, lại khéo tay hay làm, đã được ví von:
“Chẳng thơm cũng thể hoa nhài
Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An”.
+ Ẩm thực:
- Tái dê: Tái dê đã trở thành món ăn đặc sản ở nơi đây..
- Nem dê: Quy trình chế biến nem phải tuân thủ chặt chẽ, nghiêm ngặt. Nem làm
ra phải đảm bảo sạch, thơm, màu hồng tươi, để hàng tuần vẫn dùng được..
- Cơm cháy: Cơm cháy được làm từ cơm đã nấu chín, dàn mỏng phơi khô, sau đó
cho vào chảo dầu rán cho đến khi vàng giòn lấy ra bẻ thành từng mảng cho vào bát.
Thịt bò thăn thái lát, tim cật lợn thái mỏng, ướp gia vị cùng với cà chua, cà rốt, hành
tây, nấm hương trộn đều, xào cho chín, tạo thành nước sốt. Sau đó đổ vào bát cơm vừa
rán giòn tạo thành hương vị quyến rũ..
- Cá chầu: Cá chầu hay còn gọi là cá Tiến vua, là một đặc sản vủa vùng du lịch
sinh thái Tam Cốc – Bích Động. Môi trường sống của cá Chầu là ở rầm cỏ, cây và
hang hốc đá..
- Rượu Đam Khê: Êm dịu mà nồng nàn, luôn tạo nên những hương vị ngọt ngào,
những cảm xúc khó quên khi thưởng thức rượu Đam Khê trong..
+ Làng nghề truyền thống:
18
- Hoa Lư có nhiều làng nghề truyền thống, nhưng nổi bật nhất, có ý nghĩa nhất
với việc phát triển du lịch là nghề thêu ở thôn Văn Lâm xã Ninh Hải. Tương truyền,
nghề thêu ren truyền thống ở thôn Văn Lâm do Linh từ quốc mẫu Trần Thị Dung khi
cùng triều đình nhà Trần vào Vũ Lâm xây dựng hành cung Vũ Lâm năm 1258 đã
truyền dạy cho nhân dân của thôn. Bà được nhân dân ở đây tôn là bà tổ của nghề thêu
ren. Bà được thờ ở động Thiên Hương.
- Các sản phẩm thêu ren rất phong phú: Ga trải giường, rèm cửa, gối, khăn bàn,
khăn ăn, tay áo, tranh ảnh… Các mặt hàng này đã có mặt tại các thị trường Nga, Đức,
Thụy Sĩ… và rất được ưa chuộng. Đây cũng là những mặt hàng phục vụ cho du khách
tham quan du lịch tại các danh lam thắng cảnh của huyện, làm cho các sản phẩm du
lịch thêm hấp dẫn.
- Văn Lâm có hơn 1200 hộ và 3000 nhân khẩu, hiện Văn Lâm có tới 100% số hộ
và nhân khẩu làm nghề thêu. Từ các cháu nhỏ 7 – 8 tuổi đến các cụ già 70 – 80 tuổi
đều có thể cầm kim thêu được.
2.1.2.2 Điều kiện kinh tế - xã hội:
+ Đặc điểm về kinh tế:
- Nông nghiệp vẫn là ngành kinh tế chính của xã Ninh Hải và Trường Yên. Diện
tích gieo cấy toàn xã Ninh Hải năm 2006 là 494,36 ha. Tổng sản lượng lương thực cả
năm đạt 2529,2 tấn, tăng so với năm 2005 là 315,3 tấn. Năng suất lúa đạt 61 tạ/ha.
-Năm 2015, cả xã có 10 doanh nghiệp đóng trên địa bàn. Trong đó có 6 doanh
nghiệp thêu ren xuất khẩu, 3 doanh nghiệp dịch vụ du lịch, một ban quản lý du lịch và
trên 20 hộ làm nghề thêu ren vừa và nhỏ, cùng các hộ làm dịch vụ chở đò, bán hàng
ăn, đồ lưu niệm…
- Ngoài nghề thêu ren, ở đây là vùng núi đá vôi nên nghề làm đá, chế biến đá,
làm gạch tuy – nen rất phổ biến. Do đó, thu hút được một lực lượng lao động của toàn
huyện làm việc trong các nhà máy chế biến đá như: nhà máy phân lân cầu Yên, nhà
máy xi măng Hệ Dưỡng… Bên cạnh đó, có làng nghề tác đá nghệ thuật ở xã Ninh
Vân, phục vụ chủ yếu cho các công trình xây dựng như: Đình, chùa, miếu mạo… cùng
các sản phẩm đáp ứng cho nhu cầu thú vui chơi non bộ với các chậu cảnh, bể cá cảnh.
- Như vậy, nguồn thu nhập chủ yếu của huyện hiện nay là từ nông nghiệp và các
nghề phụ. Hoạt động du lịch ở đây tuy phát triển, đóng ngân sách lớn cho huyện, cho
tỉnh nhưng mới chỉ hoạt động sôi động ở hai khu vực Tam Cốc – Bích Động và Hoa
19
Lư, giúp người dân 2 xã có thêm công ăn việc làm, thu nhập, nâng cao đời sống… Còn
lại cuộc sống của những người dân ở các làng xã khác vẫn còn nghèo khó, lam lũ.
+ Văn hóa xã hội:
- Các hoạt động văn hóa tuyên truyền đã tới tận thôn, xóm. Sinh hoạt văn hóa
cộng đồng thường xuyên được duy trì. Trật tự an toàn xã hội được giữ vững và tăng
cường, các tệ nạn xã hội giảm, công tác đền ơn đáp nghĩa, chăm lo các gia đình nghèo,
gia đình chính sách luôn được chính quyền địa phương quan tâm, chỉ đạo.
+ Dân cư – lao động:
Theo điều tra năm 1993 thì:
- 87% dân số toàn huyện được phổ cập cấp I 56% phổ cập cấp II
- 18,5 % phổ cập cấp III
Toàn huyện chỉ có 0,35 % dân số có trình độ cao đẳng, đại học và sau đại học.
Đến 2003, toàn huyện phổ cập hết trung học cơ sở.
Riêng xã Ninh Hải, dân số trong khu khoảng 3400 người, đông nhất là thôn Đam
Khê và Hải Nham.
Tỷ lệ tăng dân số là 0,84 %
- Số người trong độ tuổi lao động khoảng 1300 người 30 % có trình độ văn hóa
tốt nghiệp PTTH
90% sống bằng nghề nông
Tổng thu nhập 4,7 triệu đồng/người/năm.
Đời sống còn gặp nhiều khó khăn
2.2 Thực trạng khai thác và phát triển du lịch cộng đồng ở Hoa Lư
2.2.1 Tổ chức quản lý Nhà nước về du lịch
- Trước đây, hai địa danh nổi tiếng của huyện Hoa Lư là Tam Cốc – Bích
- Động và cố đô Hoa Lư là do 2 cơ quan quản của tỉnh Ninh Bình đảm nhiệm: Cố
đô Hoa Lư thuộc Sở văn hóa Ninh Bình, còn khu du lịch Tam Cốc – Bích Động thuộc
sở Du lịch Ninh Bình.Giữa hai bên có sự phối hợp với nhau vì những mục đích chung:
khai thác, bảo vệ tài nguyên, tăng doanh thu cho Tỉnh, Nhà nước, tạo điều kiện thuận
lợi cho khách tham quan trong đó không thể tách rời UBND xã, huyện là hai cơ quan
chức năng trực tiếp quản lý người dân địa phương.
Hiện nay, cả hai điểm trên đều thuộc Sở Văn hóa–Thể thao–Du lịch quản lý
20
Tải về để xem bản đầy đủ
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Tiểu luận Quy hoạch lãnh thổ du lịch Hoa Lư - Ninh Bình", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên
File đính kèm:
- tieu_luan_quy_hoach_lanh_tho_du_lich_hoa_lu_ninh_binh.docx